Thứ Năm, 27 tháng 4, 2017

TẢN MẠN THÁNG TƯ

1-Cá:
Miềm Trung hết cá nên phải thay cá gỗ. Nhưng tháng 4 này có ngày cá tháng Tư  để cho cả thế giới nói xạo thỏa thích. Ấy vậy nên tôi cũng căng mắt đi tìm có thật hay không?


Số là dân Paris sống quá chật chội, tháp Eiffel (tên tổ là tháp 300 m) lại nằm chềnh ềnh giữa trung tâm thành phố, chính phủ Pháp quyết định rời tháp ra ngoại thành. Suy đi, tính lại, chính phủ quyết định thuê Thần Đèn của Việt Nam. Sau 1 tháng Thần Đèn VN trổ tài, tháp Eiffel đã được di dời ra ngoại thành Paris như mong muốn. Phải nói rằng tháp ở vị trí này rất đẹp, không gian ngoại ô bao la, yên tĩnh, cứ xem ảnh thì biết nó đẹp, lung linh như thế nào.

 Không ngờ trời nổi giận, cứ mỗi lần giông tố nổi lên là sấm sét lại giáng xuống, pháo nổ long trời.
 An toạ 1 tháng, thấy bất ổn, chính phủ Pháp lại mời Thần Đèn Việt Nam sang di dời tháp về chỗ cũ. Châu Âu bất ổn, đánh bom liều chêt khắp nơi. Để bảo đảm an toàn, chính phủ cho xây dựng khung kính cao 2m xung quanh.
 Nghe đâu nước Ý Đại Lợi tháng Tư năm sau cũng vời Thần Đèn Việt Nam sang kéo tháp nghiêng Piza cho thằng lại. Hãnh diện quá, VN ơi!

2-Sách:
Hội sách lần thứ Tư, từ 6-10/4/2017 diễn ra tại Công viên Thống Nhất Hà Nội. Thử sức trong vai người bán sách, tôi đã cảm nhận tất cả những cung bậc thăng trầm của nền văn hóa đọc. Ai cũng có sân chơi riêng cho chính mình. Người thích chuyện trinh thám, người thích văn học dịch, người thích thơ ca, người thích sách nhạc, vân vân và vân vân…… Riêng sách về sức khỏe, những người trung niên, cao tuổi chú ý nhiều hơn những người tuổi trẻ. Đây là điều đáng buồn. Sao người ta không chú ý đến sức khỏe của mình ngay từ khi còn trẻ? Quan niệm ốm thì đi viện, khỏe thì đi làm vẫn còn ngự trị ở rất nhiều người.
May thay, hội sách cũng kéo 80 người tới mua sách, tôi cũng tặng 10 cuốn mình viết cho 10 người thích sách. Cảm ơn các ban.

3-Ngày chiến thắng:
Dân tộc Việt Nam đã viết nên trang sử oai hùng khi giải phóng miền nam, thống nhất đất nước. Ngày vui đại thắng rợp bóng cờ bay, non sông thu về một mối. Niềm vui vỡ òa trong nước mắt.
Nhưng, chiến tranh đâu phải trò đùa. Khi tôi giương súng nhắm bắn kẻ thù thì nỗi buồn ập tới đối phương. Cái giá mà dân tộc này phải trả bằng xương máu của trên 3 triệu sinh mạng (có tài liệu đưa ra con số 5 triệu) của cả 2 phía, 3 triệu dân di tản khắp nơi, nhiều thành phố, làng mạc tiêu điều, phá hủy. Hậu quả là vô cùng khốc liệt, hơn triệu thương, bệnh binh; trăm ngàn người phơi nhiễm chất độc diệt cỏ Dioxin và nhiều năm nữa bom mìn do chiến tranh để lại chưa chắc đã phá hết. Nước Mỹ chủ mưu, can dự trực tiếp vào cuộc chiến tương tàn này, đem 6,6 triệu lượt quân tham chiến, 4 đời tổng thống, huy động 15/18 chiến hạm, 2700 máy bay thường xuyên bắn phá VN…Cái giá phải trả không nhỏ: 58.220 lính Mỹ bỏ mạng, trên 3 ngàn máy bay phơi xác, trong đó có hàng trăm ngáo ộp B52….Hội chứng Việt Nam đến giò đã hết chưa?
 Dù sao, chúng ta cũng đã làm được điều thần kỳ ” Giải phóng miền Nam”.

 
                         Ảnh Nguyễn Thái Sơn.
Hòa trong niềm vui đại thắng, tôi vào đơn vị lấy lại giấy tờ thất lạc. Nửa năm xong việc, quay ra, mang về những kỷ niệm khó phai. Ấy là chú em Đại Úy (y tế) VNCH tiên đoán rằng: Anh xem, 50 năm nữa, VN sẽ xanh dần từ Nam ra Bắc, không còn đỏ nữa đâu và rút ra tờ 100 đô xanh tặng anh lầm lộ phí đi đường.
Câu chuyện thứ hai. Khi tôi đến chào và chúc thọ cụ Cố 90 tuổi, cụ thản nhiên mà rằng: Ông phải sống để xem cái xã hội chủ nghĩa của mày nó như thế nào.

20 năm sau, Sài Gòn đã mang tên mới, tôi trở vào và cắm trên phần mộ chú em (thọ 90 tuổi), cụ Cố (thọ103 tuổi) nén nhang. Vẫn ngậm ngùi 1 màu xanh cây cỏ, và nỗi buồn Cụ Ơi, xuống lỗ rồi mà Xã Hội Chủ Nghĩa có chăng chỉ là những chữ viết hoa X.H.C.N …trong tâm trí của cụ khi xưa và nay đàm tiếu quá thể. Kính Cụ. Bình yên!

1 nhận xét: