CON ĐƯỜNG …CHÓ ỈA
Hàng năm, đến tháng 10 là dân cư khu tôi lại họp nhắc
nhở toàn dân không thả rông chó ra đường. Nuôi chó trở thành nghề kinh doanh. Xuất
3 chú chó bằng 1 tháng lương hưu của 1 thiếu tá, làm gì chả ham. Chó ra đường,
không rọ mõm. Cái đuôi ve vẩy, vào gốc cây, đánh dấu. Đi 1 quãng, ị bậy ra hè. Đây
chính là điều phiền toái cho tôi và anh. Bờ Hồ đã đành, ngay cả những nơi thênh
thang, nghiêm túc cũng vậy. Tránh mãi sao được khi mà nó trù mật khắp nơi!
Gần đây, thành phố Hồ Chí Minh, song song việc dẹp vỉa
hè, đòi lại vỉa hè cho người đi bộ (tuyệt vời), rộn ràng bắt chó thả rông. Hà Nội
thì chưa, nhưng bắt đầu chiến dịch phạt chó ra đường không rọ mõm , cửa sau của chó thì không thấy phạt.
Ấy vậy nên, tôi vẫn phải đi trên con đường chó ỉa. Anh
đi trên con đường chó iả. Quy nạp toán học, đầu trắng đi trước, đầu đen
đi sau, tất cả chúng ta đi trên con đường
chó ỉa.
Thương thay, ra đường thấy vậy, thì phải tránh.
Chó đáng
yêu, nhưng ị bậy thì diệt.
Nhận xét
Đăng nhận xét