Truyện cười y tế
1/ Sao lại có râu
Ông bố đưa đứa con bảy tuổi đang học lớp hai vào bênh viện khám
răng. Vốn hiếu động nên đi đường thấy cái gì cậu bé cũng hỏi và bắt bố giải
thích cho kỳ được. khi đi dọc hành lang phòng khám, đọc được hàng chữ kẻ trên
tường, cậu bé quay lại hỏi bố :
- Bố ơi, "Lương y như từ mẫu" là nghĩa gì hả bố ?
- À, thế có nghĩa là tất cả các thầy thuốc ở đây đều là mẹ hiền cả
con ạ.
Lúc ấy, một bác sĩ để ria mép đi qua, cậu bé tỏ vẻ ngạc nhiên hỏi
:
- Bố ơi, thế sao mẹ hiền lại có râu hở bố ?
Ông bố : ???
2/ An ủi?
- Bệnh nhân: Tôi sợ quá cô ơi! Vừa rồi tôi đọc trên báo thấy có
người đàn ông nhập viện vì bệnh tim như tôi đấy! Thế rồi ông ta đã bị chết vì bệnh
sốt đấy!
- Y tá: Thôi, thư giãn đi nào! Không sao đâu thưa ông. Bệnh viện của
chúng tôi là bệnh viện hạng nhất mà, khi nhập viện vì bệnh tim thì chỉ có thể
chết do bệnh tim thôi, không bao giờ chết vì bệnh khác đâu!
3/ Gã say
Nửa Đêm, một gã say rượu bị ngã trầy mông, chảy máu be bét. Anh ta
mò về nhà, lén mở tủ thuốc, soi gương để tự rửa vết thương và băng bó cho mình.
Xong xuôi, thấy bà vợ vẫn ngủ say, anh chồng lấy làm đắc chí nghĩ rằng sẽ lừa
được vợ.
Sáng hôm sau, hắn bị dựng dậy vì tiếng quát của vợ:
- Có chuyện gì vậy?
- Hôm qua, ông lại say rượu phải không?!
- Đâu... đâu có!!
- Thế ai dán đầy bông băng, thuốc đỏ lên cái gương của tôi hả?
4/ Bác sĩ
mổ
Một linh hồn từ bệnh viện bay lên thiên đàng, đứng dựa vào cổng cười
ngặt nghẽo. Đi qua thấy lạ, Thượng đế hỏi:
- Chú mày chết có gì mà vui mà cười phớ lớ thế?
- Dạ, em lên đây được 2 tiếng rồi mà nhìn xuống thấy mấy tay Bác
sĩ bệnh viện vẫn, vẫn đang mổ em.
ST Tam Buithe
CÁO GIÀ
Một ông 65 tuổi dắt một bà 62 tuổi vào phòng mạch của một bác sĩ về
tình dục học nổi tiếng của thành phố Chicago. Ông ấy nói:
- Tôi và bả muốn làm "chuyện đó" ngay trong phòng mạch
này, ngay trước mặt bác sĩ, để nhờ bác sĩ xem giúp coi có gì bất thường không,
vì cũng khá lâu rồi chúng tôi đã không âu yếm nhau!
Bác sĩ hơi ngần ngừ trước đề nghị khác lạ này, nhưng cuối cùng
cũng gật đầu đồng ý.
Mọi chuyện diễn ra suôn sẻ, bác sĩ kết luận:
- Tôi không thấy có gì bất thường cả. Thậm chí còn phải thán phục,
vì hóa ra ở tuổi này mà ông bà vẫn còn bao đam mê, khỏe khoắn và giàu trí tưởng
tượng đến thế. Mừng cho ông bà!
Hóa đơn tính tiền là 50 đôla.
Hai người kia tươi tỉnh ra về. Một tuần sau, họ quay lại, vẫn với
đề nghị cũ. Bác sĩ lại đồng ý. Từ đó, tuần nào họ cũng đều đặn tìm đến, lần nào
cũng chỉ có duy nhất một đề nghị bất di bất dịch như thế và lần nào họ cũng trả
đủ 50 đôla mà không hề có ý kiến ý cò gì.
Đến lần thứ 10 thì bác sĩ hết chịu nổi, phải hỏi:
- Thưa ông bà, cho phép tôi thắc mắc: Ngay từ lần đầu tôi đã thấy
mọi chuyện hết sức bình thường và thậm chí là quá tuyệt. Nhưng tại sao ông bà cứ
quay lại đây mãi để phải tốn hết 50 đôla này đến 50 đôla khác phi lý như thế?
Ông bà thực sự muốn tìm hiểu điều gì ở đây hay ở tôi?
Ông kia tủm tỉm:
- Có gì đâu, thưa bác sĩ. Tôi yêu bả từ năm bả 17 tuổi, tới nay là
đúng 45 năm. Bả đã lấy người khác và tôi có vợ khác, gần đây chúng tôi quay lại
với nhau nhưng không thể đến đâu cho thoải mái được cả... Khách sạn Holiday Inn
tính phí những 80 đôla một đêm, còn Hilton thì 120 đôla và Park Hyatt
"chém" tới 150 đôla. Suy đi tính lại, chúng tôi thấy chỉ ở phòng mạch
của bác sĩ là an toàn, vệ sinh và kín đáo bậc nhất mà chỉ phải trả có 50 đôla mỗi
lần. Đã thế, bảo hiểm xã hội lại chi trả ngược cho tôi 47 đôla...
***St Nguyễn
Thanh Nga***
Nhận xét
Đăng nhận xét